关山月四句古诗(关山月古诗词)

秦时明月汉时关,万里长征人未还,但使龙城飞将在,不教胡马度阴山。

guān shān yuè 关山月

lǐ bái 李白

míng yuè chū tiān shān ,cāng máng yún hǎi jiān 。

明月出天山,苍茫云海间。

cháng fēng jǐ wàn lǐ ,chuī dù yù m?n guān 。

长风几万里,吹度玉门关。

hàn xià bái dēng dào ,hú kuī qīng hǎi wān 。

汉下白登道,胡窥青海湾。

y?u lái zhēng zhàn dì ,bú jiàn yǒu r?n huán 。

由来征战地,不见有人还。

shù ka wàng biān sa ,sī guī duō kǔ yán 。

戍客望边色,思归多苦颜。

gāo l?u dāng cǐ ya ,tàn xī wai yīng xián 。

高楼当此夜,叹息未应闲。

“戍客望边色,思归多苦颜”表明月光,思念之情

guān关shān山yuè月

 [sòng宋 ]lù陆yóu游

hé和róng戎zhào诏xià下shí十wǔ五nián年 ,jiāng将jūn军bú不zhàn战kōng空lín临biān边 。

zhū朱mén门chén沉chén沉àn按gē歌wǔ舞 ,jiù厩mǎ马féi肥sǐ死gōng弓duàn断xián弦 。

shù戍lóu楼diāo刁dǒu斗cuī催luò落yuè月 ,sān三shí十cóng从jūn军jīn今bái白fà发 。

dí笛lǐ里shuí谁zhī知zhuàng壮shì士xīn心 ,shā沙tóu头kōng空zhào照zhēng征rén人gǔ骨 。

zhōng中yuán原gān干gē戈gǔ古yì亦wén闻 ,qǐ岂yǒu有nì逆hú胡chuán传zǐ子sūn孙 !

yí遗mín民rěn忍sǐ死wàng望huī恢fù复 ,jǐ几chù处jīn今xiāo宵chuí垂lèi泪hén痕 。

关山月拼音版注音:


  míng yuè chū tiān shān , cāng máng yún hǎi jiān 。


  明月出天山,苍茫云海间。


  cháng fēng jǐ wàn lǐ , chuī dù yù mén guān 。


  长风几万里,吹度玉门关。


  hàn xià bái dēng dào , hú kuī qīng hǎi wān 。


  汉下白登道,胡窥青海湾。


  yóu lái zhēng zhàn dì , bù jiàn yǒu rén huán 。


  由来征战地,不见有人还。


  shù kè wàng biān yì , sī guī duō kǔ yán 。


  戍客望边邑,思归多苦颜。


  gāo lóu dāng cǐ yè , tàn xī wèi yīng xián 。


  高楼当此夜,叹息未应闲。

原文链接:,转发请注明来源!